Năm ấy khi tôi còn là đứa sinh viên năm nhất, vừa chọt choẹt bước vào giảng đường đại học với tâm hồn còn ngây ngô của một đứa trẻ. Việc học các môn đại cương là bắt buộc trước khi chính thức bước vào thế giới marketing, nhiều người hay gọi vui là nơi "Những con người suy nghĩ không bình thường" có đất dụng võ. Thầy đã hỏi một câu mà tôi chắc rằng tất cả chúng ta đều nắm rõ câu trả lời: "Tiên trách kỷ, rồi gì nữa mấy em".
Tôi thầm nghĩ: "Trời ạ! Làm như lớp 1 không bằng" Đầu nghĩ thế, nhưng miệng vẫn trả lời: "Dạ hậu trách nhân ạ".
Ông cười: "Sai rồi! Tiên trách kỷ - Hậu không trách nhân".
Ông cha ta hay gọi chung dân gian có dạy: "Tiên trách kỷ - Hậu trách nhân". Câu nói quả thực không sai. Khi vấp ngã trên đường đời, chúng ta cần phải xem xét bản thân trước khi đổ lỗi cho mọi người xung quanh. Chẳng hạn khi ta thất bại trong công việc, ta cần trách là chính bản thân mình chưa chuẩn bị kỹ càng, chưa siêng năng,... Còn những ai đổ lỗi cho việc không đủ thời gian, không được làm việc trong môi trường tốt, do xui xẻo,... là những người không có trách nhiệm với bản thân, công việc. Tuy nhiên, việc làm sau đó là gì nữa? Trách bản thân xong ta lại quay ra ăn vạ, trách làng trách xóm như anh Phèo của nhà văn Nam Cao hay sao.
Bạn tôi ơi, tiên trách kỷ là rất tốt, sau đó phải không trách nhân nữa, thế mới là người trách nhiệm toàn vẹn.
Một số khác lại than rằng: "Tôi trách bản thân nhiều rồi, giờ phải cho tôi trách người khác với chứ, trách mình hoài cảm thấy ăn năn khó chịu lắm. "Tôi cười: "Có những lúc bạn cầu mong đó là lỗi của mình chứ không phải của người khác ấy chứ. Biết mình còn lỗi, nghĩa là còn tiến bộ, còn phát triển. Mình hoàn hảo nhưng công việc vẫn failed là xong rồi đấy...".
Nên nhớ rằng:
Theo Minh Phúc
💞
Một người đàn ông nhìn thấy một con rắn bị cháy đến gần chết và anh quyết định đưa nó ra khỏi ngọn lửa. Khi anh vội vàng làm điều đó, con rắn đã cắn anh ta vào tay gây đau đớn. Buộc anh ta phải thả con rắn trở lại ngọn lửa.
Nhưng người đàn ông nhìn xung quanh và tìm thấy một thanh gỗ, anh dùng nó để đưa con rắn ra khỏi ngọn lửa và cứu sống được nó.
Một người khác đứng ngoài quan sát diễn biến toàn bộ sự việc, anh ta tò mò hỏi : "Con rắn lúc nãy đã cắn anh, tại sao anh vẫn cố gắng để cứu nó?"
Anh trả lời: "Bản chất tự vệ của con rắn là cắn, nhưng việc đó sẽ không làm thay đổi bản chất của tôi là muốn giúp đỡ nó, thiếu sót của tôi là không phòng ngừa bản chất của nó".
Người gửi / điện thoại
|
Phan Hùng Mạnh 098.887.0011 hungmanhxnk@yahoo.com |
|
Mục nào bạn thích nhất trong website này?
Nghệ thuật sốngGiáo dục con Clips for life Suy ngẫm Sức khỏe |